MỘT NGÀY KHÔNG EM

Một ngày không nghe em nói
Lòng anh cảm thấy thật buồn
Một ngày không nghe em gọi
Trong anh trống vắng cô đơn
Như dòng sông kia mãi chảy
Ấp ôm từng hạt phù sa
Bồi đắp đôi bờ cây trái
Để đời đẹp những mùa hoa
Em luôn có ở trong ta
Dẫu không phải là tất cả

ĐẤT QUÊ !

Đất quê lấm nỗi nhọc nhằn
Năm mưa bảy nắng tảo tần sớm hôm
Một đời giãi nắng dầm sương
Mỏi mong chắt lọc nhụy hương cho đời
Đất quê thấm đượm tình người
Lắng sâu lòng đất vọng lời quê hương
Chắt chiu từ ruộng lúa bờ mương
Củ khoai hạt lúa tình thương của người
Chắt từ vị mặn mồ hôi
Bát cơm tấm áo mặn mòi đất quê

MÙA ĐÔNG BÊN EM

Đi dưới trời mùa đông
Cái lạnh se răm rích
Hạt mưa rơi lịch tịnh
Trên mái ô che đầu
Không hiểu gió từ đâu !
Cứ ùa về thổi lạnh
Đưa tay tìm hơi ấm
Thương tay cầm ô che
Bên em cái lạnh se
Như vô tình thổi mạnh
Những hạt mưa lấp lánh

QUÊ TÔI!

“Ai về Thanh Lĩnh hôm nay
Nghe câu vĩ dặm đã say lòng rồi
Quê tôi sống nặng tình người
Đôi dòng ôm trọn một lời thủy chung “

Quê tôi nằm giữa hai dòng sông
Sông Cả sông Trai đôi dòng nước ngọt
Đôi dòng sông quê đã chắt chiu từng hạt
Lắng đọng phù sa tưới mát cánh đồng quê
Xanh mượt đôi bờ cây trái sum suê
Gọi cánh cò xa bay về xây tổ ấm
Quê tôi
Một thời dân nghèo chân bùn tay lấm
Tần tảo sớm hôm khoai sắn nuôi con
Không hiểu từ bao giờ ai đã đặt tên
Sông Cả sông Trai như tình huynh đệ
Chắc sông Cả là anh nên có tên là thế
Khi gặp nhau rồi không thể tách đôi

NHỚ QUÊ HƯƠNG I

Lâu rồi trở lại thăm quê
Trăm thương ngàn nhớ bộn bề lòng ta
Quê hương nhút mặn chua cà
Ấy hồn của đất đậm đà tình quê
Ở đâu xa vẫn muốn về
Bởi tình bởi nghĩa bởi quê là đời
Mộc mạc câu ví người ơi
Sông Lam nước chảy thuyền trôi lững lờ
Xanh xanh ngô lúa đôi bờ

MẸ TÔI

Mẹ của tôi người mẹ thôn quê
Cả một đời đầu tắt mặt tối
Chân lấm tay bùn trưa về không kịp dội
Lưng bát cơm ăn vội mẹ lại gồng gánh ra đi
Cả một đời mẹ tôi có được mấy khi
Dăm ba phút thư thả ngồi ăn trầu uống nước
Cả một đời mẹ tôi mong mà chưa có được
Mặc chiếc áo dài dù chỉ một lần thôi
Chuyện cửa chuyện nhà chuyện con cái 
Chỉ một mình mẹ tôi

TRƯỜNG SA TRONG TÔI

(Gửi tặng các chiến sỹ Trường Sa)

Chưa một lần đến Trường Sa
Mà sao vẫn thấy trong ta rất gần
Trường Sa mảnh đất kiên cường
Mênh mông sóng biển thiêng liêng muôn đời
Trường Sa canh giữ biển trời
Muôn lòng dân Việt tạc lời tri ân
Trường Sa ơi! Mảnh đất thiêng
Muôn năm sẽ mãi là niềm yêu thương
Trường Sa bản lĩnh kiên trung

Ảnh gia đình



Sinh hoạt thơ



MẸ VỚI BÀI THƠ NGUYÊN TIÊU CỦA BÁC

Mẹ tôi nay tuổi đã già
Phơ phơ tóc bạn miệng cười vẫn vui
Lưng còng chân chậm da mồi
Ánh mắt vẫn sáng như thời xuân xanh
Mẹ vẫn còn nhớ như in
Bài thơ Bác viết tháng Giêng năm nào
Mẹ ngồi nhẩm đọc từng câu
Vài ba sợi tóc trên đầu mẹ vương
Gật gù mẹ tấm tắc khen
Những vần thơ Bác thơ tiên của đời

Ảnh cá nhân



K2-Khóa 13 - ĐH Vinh